Chap
6.
Hôm
nay trời cao trong xanh, sương sứm long lanh, mặt nước xanh xanh, cành lá rung
rinh.
Nói
tóm lại một câu là trời đẹp.
Phải
!!! Đẹp lắm. Nhưng có hai kẻ chẳng biết trời đẹp là thế nào đâu nghen.
Hôm
nay, Lee Phủ tưng bừng nào lồng đèn pháo đỏ chăng đầy nhà. Từ trong ra ngoài,
đâu đâu cũng thấy dây đỏ to , dây đỏ nhỏ, nhung có lụa có, giẻ lau cũng đỏ
nốt... San sát nhau đến nỗi phải dán cáo thị đi cẩn thận kẻo va đầu. Cả cái phủ
rực lên như bị cháy nhà. Người ra kẻ vào tấp nập, huyên náo và ồn ào. Cừ quạt
om sòm, lại còn thêm đội văn nghệ xung kích của tỉnh nữa cứ gọi là số dzách. Đã thế, Lee Teuk đại công
tử không biết lôi đâu về bảo là đoàn ca múa tạp kĩ từ tận Miến điện góp vui
bằng màn thổi lửa khiến cho ông nào ông nấy ôm chặt mấy cái mũ mà dạt vội mà sợ
cháy mất mấy cọng tóc lơ thơ quý hiếm.
Vui
ghê ta.
Lee
lão gia phấn khởi tay bắt mặt mừng.. Lee phu nhân hí hửng chạy tới chạy lui
nhòm quà. Hôm nay hai ông bà có cái gì diện được bèn trưng hết ra, vòng vèo
nhẫn to nhỏ hột xoàn lẫn trân châu phỉ thuý đeo nặng cổ, trật khớp tay mà còn
ra vào mấy bận để thay ... bộ đồ mới.
Lee
Dong Hae nhị thiếu gia cùng phu quân là Eun Hyuk hỉ hả ra mặt rằng từ nay có
đứa để trêu chọc, chẳng bù trước đây toàn làm chân cu li cho cái nhà này.
Khoan.
Nói
đến đây có ai biết hôm nay là ngày gì không ?
Rõ
như ban ngày là ngày thành thân của Kyu Hyun đẹp trai nam tính đệ nhất Choson
và Sung Min xinh đẹp sexy số một đất nước rồi.
Và
bây giờ…
Tèn
ten ten ten.
Ò
e í e ... con bò kéo xe.
Hai
nhân vật chính của chúng ta đã xuất hiện !
Hôm
nay Kyu Hyun trông thật nổi bật với bộ đồ đỏ và rất nhiều dây đeo lấp lánh các
loại đúng tiêu chí chói không bằng loá. Vóc dáng chuẩn không cần chỉnh của anh
càng được tôn lên bội phần khiến cho các bà các cô cứ gọi là nức nở hết mấy
bịch khăn giấy.
Còn
Sung Min của chúng ta thì khiến cho mọi người phải lặng đi vì
Chói mắt quá !!!!
Cậu
mặc bộ đồ cũng màu đỏ, dây tóc bằng lụa cùng màu, khuôn mặt trắng ửng hồng e
lệ. Hai mắt to tròn long lanh, đôi môi hồng đào căng mọng mím lại và mái tóc
đen mượt như màn trời đêm khiến cho ai cũng phải ngơ ngẩn dõi theo.
Cả
hai tân lang tân nương vừa bước vào đã thu hút hết thảy các ánh nhìn khiến cho
“hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
Mất
máu quá.
Nhưng
mà đố ai biết Kyu Hyun đang nghĩ gì đấy.
ANh
vừ cười mà bụng đau như xát muối . Có ai đời cứ tưởng thằng anh đến cứu nguy
cho ai dè lại rút dao đâm mình một nhát khiến anh thăng luôn. Khi Kyu Hyun run
run nhận lá thư uỷ thác của phụ mẫu vời Kibum, Anh té xỉu luôn. Thôi, từ giờ
anh chẳng dám nhận hai ông bà già thích đú đó làm pama đâu, nhục lắm.
Thế
là Kyu Hyun cứ trôi theo dòng hồi tưởng lâm li mà không biết người ta đã cho
bái đường từ đời nào.
-
Nhất
bái thiên địa.
Sung
Min nhếch mép cười. ANh thấy thế bặm môi hằm hè lại. Cả hai gườm gườm nhìn nhau
và lạy.
-
Nhị
bái cao đường.
-
Phu
thê giao bái.
Thế
là thành vợ chồng.
Cả
phủ họ Lee cứ gọi là vui như hội. Thức ăn rượu uống ê hề. Nhạc từ kèn trống đến
sáo nhị cứ hoà tấu hết công suất. Ki Bum đại diện họ nhà trai chém gió vô tư,
cứ lợi dụng hơi rượu ôm chặt cứng Min Min khiến thằng bé vùng vẫy muốn ăn mà
chẳng được tức quá liền gào lên mấy hồi. Tức thì Bum ta cuống quýt dỗ lại bằng
đĩa gà hầm nhân sâm. Thế là yên.
Hee
Chul không biết lôi đâu ra một thằng cha bắn tòan tiếng Tàu xủng xẻng, khiến
thiên hạ lại được chém gió : Úi giời, lại hàng Tàu đây mà. Có được mấy bữa ....
-
Hanie
... ăn ...
-
Hảo
hảo (?) Món ăn hảo (?).....
-
He
he he ....
Thế
là cái đám cưới tưng bừng cứ diễn ra trong niềm vui phơi phới. Đúng là trăm năm
mới có một à nha.
~o0o~
Đêm
hôm đó...
Ố
ồ, đêm tân hôn.
Sung
Min thẩn thơ nhìn xung quanh. Cậu thấy lạ quá. Sao mấy bà cô cứ dặn dò mình nào
là phải ngoan ngoãn, lần đầu sẽ hơi đau(?) rồi không phải sợ ...
Gì
chứ có phải đi đánh nhau đâu mà.
Ờ
thì ... Không đánh nhau ... Nhưng mà ...
Đúng
lúc đó Kyu Hyun bước vào.
Anh
đóng sập cửa.
Kyu
Hyun nhìn cậu với ánh mắt rất ...
Sung
Min khẽ co người lại.
Rồi
anh tiến lại gần cậu hơn. Hai người nhìn nhau rất lâu. Bất giác, Min thấy má
nóng bừng. Trong ánh nến, khuôn mặt anh thật sắc nét và cuốn hút ...
ANh
bỗng mở lời :
-
Phu
nhân à ...
-
Ai
... Ai là phu nhân của anh * Sợ sệt và khẽ đỏ mặt*
-
Ta
muốn ... * Tiến lại gần và bắt đầu cởi áo*
-
Cái
gì ... Khoan- Cậu nuốt nước bọt - ... Dừng lại ... Anh... Anh ....
-
Ta
muốn ... - Tiến ngày một gần hơn chỗ ngồi của cậu ở trên giường và vứt cái áo
đỏ ngoài xuống đất và bắt đầu cởi nút áo trong -... phu nhân ...
-
Không
... Không - Cậu đưa hai tay giỡ chặt áo và bắt đầu sợ phát khóc lùi lại sau
-
Phu
nhân hãy hiểu cho ta ... * Tiến sát, mặt cách mặt một gang tay*
…
..
.
-
AAAAAHHHHHHHHHH
!!!!!!!!!!!!!!!!
To
Be Continued !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét