Author:
Tử Đằng aka con bệnh mới của thế kỉ.
Disclaimer:
Tôi không sở hữu ai trong fic, ngoại trừ mấy nhân vật phụ phất phơ, èo uột.
Pairing:
DooSeob, JunSeob, JunSeung.
Category:
Pyscho, Mystery, violent.
Warning:
SA, Blood, có yếu tố điên loạn.
Rating:
T.
Summary:
Có những kẻ mò mẫm trong bóng tối của tâm hồn. Có những người mãi ảo tưởng, có
kẻ say trong điên loạn.
Anh có yêu em thật
không?
Anh có lắng nghe
tiếng vọng của âm thanh, nơi hành lang gỗ vô cùng.
Quá đủ cho một hi
vọng và quá thừa cho một tuyệt vọng.
Trống rỗng.
A.N:
1.
Fic có yếu tố điên loạn, bạo lực và máu, không phù hợp cho trẻ em
dù bạn biết trẻ con thời nay lớn và gan lắm, cảnh báo cũng thừa, đặc biệt không
dành cho những người yếu tim
2.
Nặng nề, rất nặng nề và bệnh, do đó các bạn phải làm theo những cảnh
báo ở đầu mỗi chap/nếu có/. Tình hình này có được là do bạn Tử nghe Doom Metal
và Dark Metal suốt ngày, tinh thần cũng lơ ngơ theo đó rồi. Cộng thêm ngồi đọc
lại fic của Okami thế nên …
3.
Yêu cầu khi đọc phải nghe các bài hát gắn kèm với bài cho thêm phần
“thú vị”. Ai không nghe, bỏ qua niềm vui là bạn buồn lắm đấy. Nghe rồi phát biểu
cảm nghĩ xem có ai “điên” như bạn không. Một yêu cầu nữa hơi vô lý chút là đọc
buổi tối thì hay hơn a~. Đọc càng khuya càng thú.
4.
Tình hình là viết fic điên đi tặng đáng bị ăn dép nên bạn ko dám tặng
ai hết, thôi để mọi người tự thưởng thức vậy. ^^
5.
Nếu vẫn đọc bất chấp cảnh báo mà sau đó quay sang bóp cổ, dọa giết
bạn là bạn khóc tiếng Mán cho coi. /Vụ dọa giết chắc không có nhưng khóc tiếng
Mán chắc là thật/
~o0o~
...
Những lời sau cuối.
Vậy
là cuối cùng cái Fic điên loạn này cũng đã kết thúc*cười lớn*. Tôi cứ nghĩ phải
một thời gian nữa mới hết, không ngờ lại có được ngày hôm nay. CUối cùng cái sự
lười của tôi đã chấm dứt rồi.
“Hành
lang gỗ” đáng lẽ ra có tất cả 8 chap, nhưng cuối cùng khi tôi viết Chap 7, một
suy nghĩ bỗng lóe lên trong đầu: Đang gay cấn mà cắt như vậy thì ức chế lắm,
mai viết lại tụt mất cảm xúc, làm sao “điên” cho hết được đây:)) Thế là hì hụi
ngồi type trong vật vã, type suốt 4 tiếng đồng hồ không nghỉ tay. Và giờ nó là
như vầy.
“Hành
lang gỗ” lấy ý tưởng từ bài hát “Hallway of Echanted Ebony” của Agalloch, trong
một tối tháng 12 lạnh như cắt. Tay đánh chữ mà cứ run lên vì lạnh, vừa đánh vừa
nghe “Hollow Stone” đập vào tai những đoàn hát như cầu hồn, thật là một trải
nghiệm mới mẻ. Đáng lẽ ra tôi định viết Fic ma búp bê, cơ mà bị phá sản toàn bộ,
thành ra nó là mớ hổ lốn như thế này này ;___; Dự định ban đầu là cho Yo Seob bị
cưỡng ép chữa trị trong bệnh viện, và rồi nhảy lầu tự tử=)) nhưng cuối cùng tôi quyết định viết một kết
thúc mở cho toàn bộ câu truyện. Ha ha, có vẻ như đầu óc tôi càng lúc càng không
bình thường thì phải, nhưng thôi thương con nó phải ngồi chiến đấu với bệnh lười,
nhưng cuối cùng con nó lại chẳng được như bình thường.
Về
toàn bộ câu truyện, tôi chỉ đưa ra một số nút thắt: Thân phận của Doo Joon, bệnh
hoang tưởng của Yo Seob, thứ bí mật mà Doo Joon mang theo khi trốn khỏi gia tộc,
Jun hyung chết hay chưa, căn bệnh của Hyun Seung và cái kết của câu truyện. Hãy
chắp nối tất cả chúng theo suy luận của các bạn, các bạn sẽ cho ra được đáp ánh
cho chính mình.
Tôi
còn nhiều điều muốn nói hơn thế, nhưng đành dừng bút ở đây. Cảm ơn tấm lòng của
các bạn, những độc giả đã theo tôi suốt quá trình thực hiện Fic, cảm ơn những
người đã động viên tôi aka thúc giục và đe dọa tôi để tôi có động lực hoàn
thành Fic này. Nếu có gì thắc mắc, hãy VM hoặc PM FB tôi sẽ trả lời:”>:”>:”>
Hẹn
gặp lại ở một Fic điên loạn khác *nếu có trong tương lai gần/xa”
*cúi
người*
Rất đẹp <3. À, nếu bạn có nhu cầu thi công văn phòng đẹp hay đơn giản là thi công văn phòng thì ghé mình nhé ^^
Trả lờiXóa