“Này khúc Khuynh tẫn thiên hạ xin dâng cho bệ hạ cùng vong sư Tiếu Khuynh Vũ, chúc bệ hạ quốc vận xương long, vạn thọ vô cương."
Giữa điện, Trương Tẫn Nhai bắt đầu gày tỳ bà, cất tiếng hát:
“Đao kích vang dội, đàn sáo cũng lặng câm
Ai đưa người ra xem ngoại thành tư sát
Bảy tầng sa y máu tươi tràn lụa trắng
Binh tướng nguy nan, lục quân không cứu
Ai ngờ gặp lại trong cảnh sinh tử vô thoại
…….
Máu kia nhuộm thắm họa đồ giang sơn
Sao sánh nổi vết chu sa điểm trên trán người
Đánh đổ cả thiên hạ này cũng được
Thủy chung chẳng qua khỏi một kiếp phồn hoa
Máu đào nhuộm thắm cánh đào hoa
Thầm nghĩ ngày gặp lại người lệ đổ như mưa
Nghe chừng đao kiếm lịm tiếng
Lầu cao hấp hối ngả nghiêng
…..
Trở về một thưở xưa kia
Năm tháng im lìm cũng làm người sợ hãi
Những đoạn mây khô dài ra mấy nhánh
Nguyên lai thời gian đã chóng vánh qua đi
Giữa mộng vàng dưới trăng cao lầu ấy
Đứng trước người mi mục không đổi thay
Phủi đi hoa tuyết rơi trên áo
Sóng vai nhìn trời đất bao la”
(dịch lời: Hà Hoa Khứ www.hahoakhu.wordpress.com)
Bài hát kết thúc, Hoàn Vũ Đế, một trang nam tử kiên nghị hoa quý, chinh chiến dạn dày, sụp xuống, nước mắt rơi tựa mưa, thê thiết gọi
“Khuynh Vũ…”
Trước mắt ngài, hiện ra rõ ràng hình dáng con người ấy, một thân áo bào trắng, điểm chu sa trên trán ướt át diễm lệ, ôn nhu nhìn mình mỉm cười…..
Thời gian thoắt trở về 17 năm trước
Năm đó, Hoàn Vũ Đế vẫn còn là Tiểu hầu gia Phương Quân Càn, tuổi trẻ tài cao đánh đông dẹp bắc oai trấn thiên hạ.
Năm đó, người ấy Tiếu Khuynh Vũ xưng danh công tử Vô Song, mỹ mạo tuyệt diễm, tài hoa xuất chúng, thế gian người người ngưỡng mộ, chính là Đại Khánh thừa tướng.
.........
Khuynh Vũ, Phương Quân Càn vì ngươi mà khuynh tẫn thiên hạ, ta muốn vạn vạn đời sau người ta phải nhớ 3 chữ Tiếu Khuynh Vũ tên ngươi.
Dù là nghiệt duyên, đời này kiếp này quen được ngươi, ta không oán, cũng không hận.....
Khuynh Vũ......
(Source: Vnsharing.com)
Tương tư dẫn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét