Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

[B2st fanfic] Cổ tích thời loạn - chap 1.




Author : Tử Đằng aka Suzu chan.

Disclaimer : Các nhân vật trong fic không thuộc về tôi. Nhưng chém giết gì là quyền của tôi *Smirk*.

Summary : Câu chuyện xảy ra ở một vương quốc nọ, khi một ngày đẹp trời nhà vua định hôn ước cho hoàng tử con yêu của mình và cháu trai cưng cho hai kẻ lạ hoắc lạ huơ. Và mọi chuyện bắt đầu khi hoàng tử và tiểu vương gia bỏ trốn. Nhiều việc động trời ập đến  khiến nhà vua nhiều phen tăng xông máu. Một hành trình đầy bão táp *nghĩa đen và nghĩa bóng*.

Pairings : DooSeob, JunSeung, KiWoon và nhiều couple Kpop khác.

Category : Humor /đã nhấn mạnh/, fluff, romance.

Warning : SA, OOC dữ dội.

Rating : T.



A.N : Vài lời lảm nhảm.

1.      Truyện viết trên tình thần bôi bác triệt để và có tính chất phá giá các giai. Nếu có gì không phải, mọi người thông cảm. Tử đang trong giai đoạn treo máy nên tinh thần không ổn định a.

2.      Thân tặng cho những người gặp căng thẳng, stress. Được dùng để thư giãn^^.

3.      Tặng cho nhà DSL. Nhất là những người bạn của tôi. À, còn một người nữa, nhưng chắc không cần e nhắc đúng không chị *cười*

4.      Motif cũ mèm được thêm mắm, dặm muối cho ngon lại. Đã từng được viết cách đây 3 năm trên Cassvn, sau đó rum bị sập. Giờ ngồi mô-đi-phê lại cho đỡ buồn.

5.      Thân tặng các anh với tất cả tấm lòng fan-gơ mất dạy bấy lâu.







Chap 1.


Một ngày đẹp trời, ở vương quốc XXX, năm YYY, thế kỉ ZZZ.


Vương quốc XXX trong suốt mấy trăm năm tồn tại và phát triển được ghi dấu trong sử sách là một vương triều vững mạnh nhất, thái bình thịnh trị. Nhân dân bốn mùa không lo hạn hán, đói kém, bệnh dịch. Khắp nơi đều là cảnh ấm no hạnh phúc, đôi lúc có dăm lời ong tiếng ve đả kích triều đình do vài kẻ ăn no rửng mỡ không biết làm gì. Nhưng triều đình XXX luôn hoàn thành xuất sắc vai trò của mình, làm cho vương quốc càng ngày càng lớn mạnh, sánh ngang với các nước khác trong khu vực và trên thế giới.


Quốc vương Yang Ho Dong của vương quốc được truyền miệng nhân gian là một người toàn tài, sinh thời là một trang tuấn kiệt, nam chinh bắc chiến chưa bao giờ thất bại. Sau khi nối ngôi, ngài dẹp yên ngoại bang, phá bè lũ thổ phỉ chăm chăm cướp bóc tiền bạc của ngài, à quên, của con dân của ngài. Sau đó vừa hai lăm cái xuân xanh, ngài lập hậu, sinh được ba người con mi mục như họa. Hoàng tử cả tên là Yang Seung Ho, hoảng tử thứ tên là Yang Yo Seob và công chúa út tên là Yang Min Hee. Phải nói là ngài rất ư là tự hào về ba người con của mình, đứa nào đứa nấy càng lớn càng đẹp bội phần, không kém gì ngài thời còn xuân sắc. Nếu như hoàng tử cả có một vẻ đẹp trai nam tính, phong độ khiến trái tim của biết bao thiếu nữ rung rinh như cây gặp phải gió giật cấp 12, thì hoảng tử thứ lại có một nét đẹp mơn mởn đến mức ai nhìn cũng phải hét lên “dễ thương”. Công chúa út thì lại nổi tiếng với vẻ đẹp chim sa cá lặn nhưng lại là bông hoa đầy gai, khiến cho nhiều thiếu gia quyền quý dù mến mộ điên cuồng cũng phải ngậm ngùi rút lui.


Câu chuyện về gia đình nhà vua, theo lời truyền miệng của các thái giám và cung nữ cùng thị vệ trong cung thì có thể xưng tụng là trăm năm mới có một. E hèm, để bảo vệ tính mệnh cho những người đáng thương đó, tạm thời chúng ta đừng nên động chạm gì nhiều hơn ha.


Tương truyền rằng, đức vua vì giữ thể diện nên cấm tất cả các cung nhân bép xép chuyện riêng nhà ngài ra ngoài. Ai cũng tưởng vì chuyện đời tư của các hoàng tử công chúa nếu để lộ sẽ bị rớt giá, nhưng xem chừng cái ngài lo không phải vậy. Tỉ như chuyện đại hoàng tử trốn tập đi chơi bạc ngoài cổng Hoàng cung, chuyện nhị hoàng tử đem giun thả vào giầy phu tử và trèo tường đi xem chọi gà ngoài chợ, chuyện tam công chúa giả trai đi hóng cùng đại huynh và gây sự chốn chợ trời. Tất cả đều tặc lưỡi cho qua như kiểu không phải chuyện nhà mình thì không nên dây dưa. Cái chính là ngài-không-muốn-lộ-chuyện-bị-chơi-khăm một cách thường xuyên của ba đứa con trời đánh.


Sao lại có chuyện đó xảy ra? Thánh bảo ngài cũng không dám kêu vì cái tính ấy không di truyền từ cha và mẹ chúng thì ở đâu ra. Ai~, vậy Ngài không biết trút vào đâu, do đó mới có những cái thâm cung bí sử lưu truyền như chuyện đức vua bị dính lá ngứa hay ngài hôm nay lâm triều với giày hai màu. Dù sao thì đó cũng là chuyện thường ở huyện, không ai nỡ mắng những  đứa trẻ dễ thương như vậy ( o_0). Nhà vua không nói, bố bảo quần thần dám nói. Căn bản là thái bình êm ấm, ai nỡ so đo mấy chuyện vụ vặt.


 ….


Và rồi một ngày kia, sóng yên biển lặng, nhà vua bỗng cười như Liên Xô được mùa. Chim chóc tản mác, dáo dác đập cánh như bão đến, cỏ cây rung rinh vì cường độ âm quá cao. Hỏi rằng vì sao ngài cười? Ngài đáp rằng ta sắp thoát nợ a~.


Có kẻ nghe xong cười cười nghĩ nhà vua chơi bạc rồi bị vỡ hụi, giờ hết nợ đâm ra khùng; tặc lưỡi cho qua như kiểu như thương ngài thiếu niềm vui. Có người cảm khái ngài xóa nợ công cho quốc gia tồn mấy năm nay do thời buổi lạm phát, giá cả leo thang. Ai bảo quốc gia giàu mạnh không có nợ, không bão giá. Càng giàu càng chết! Ai ai~, các vị đại nhân đoán nhầm rồi. Hoàng thượng của chúng ta không phải là vì mấy vấn đề đó mà bất thường. Mà là, có lá thư cầu hôn chỉ đích danh nhị hoảng tử chúng ta đó.

 Ố ồ.

Không chỉ vậy, tiểu vương gia Lee Ki Kwang cũng nhận được lời cầu thân của công tử ChaiLọxủngxẻng của đất nước Khôngchaiđốđựngnước. Nghe nói người ta tử tế mang cả mấy tàu con thoi đầy chai bằng ngọc làm quà sính lễ, báo hại triều đình phải lấy chai lọ tế phẩm để đựng đồ thay bát đĩa . (__  ___||||)


Chuyện ngoài lề, tiểu vương gia vì quá sốc trước hung tin đã ngã bệnh, đắp chiếu à quên, đắp chăn giả chết. Cả Lee phủ u ám như có tang. Lee vương gia buồn vì thẳng con giai yêu đi rồi không có ai đánh bạc cùng. Lee vương phi buồn vì nó đi rồi, không có ai hối lộ bà để tán con giai cưng nên rấm rứt khóc. Quận chúa Yeon Hee cũng buồn vì đại huynh đi rồi không có ai cho nó kẹo ăn bịt miệng, tu tu rền rĩ. Cả phủ chìm trong không khí u ám, tang thương, tang thương a~.


Nhị hoảng tử nhà ta sau khi nghe thông báo, não bộ xử lí nhanh như Android 2.3, xoẹt xoẹt vài nhát là ra ngay file nguồn. Cậu chỉ cười e lệ mà rằng con còn kém lắm. Để khi nào “chồng con” đến tận nơi con mới chịu cơ. Triều đình như trong trạng thái treo máy. Đại quan thì tròn mắt thắc mắc xem có phải nhị hoàng tử thiếu niềm vui nên giỡn chơi. Tiểu quan thì trộm nghĩ có khi nào là tình yêu thời đại thông tin. Đại hoàng tử cười khẩy mà rằng chắc chắn nó có quỷ kế. Tam công chúa thì nghĩ hay là đầu anh ấy có vấn đề, nghe nói mấy cái nếp nhăn trên não cũng có xu hướng mòn theo thời gian a~. Hai vị thân huynh muội chỉ giỏi hóng, rồi kéo nhau đi chọi gà đầu chợ, bỏ mặc thằng em/anh khùng khùng dở dở lảm nhảm như đứa ngộ đời.


Nhà vua do mờ mắt trước số lễ vật khổng lồ rặt pha lê, kim cương hột xoàn mà không để ý xem thẳng con mình nó ngoan đột xuất ở đâu. Triều đình nghĩ trong bụng nên không ai dám nói. Yo Seob hớn hở trèo tường đi tìm Ki Kwang.


Rồi chẳng hiểu cả hai xầm xì to nhỏ cái gì mà cười như vớ được quả táo cắn dở. Cả phủ nghĩ có ma, ai nấy chắt lưỡi nghĩ thầm chắc vì tâm trạng bấn loạn trước khi xuất giá đấy mà. Có kẻ còn chấm nước mắt nghĩ thương, sang đó không biết bên ấy có loạn lắm không? Có khi nào bị trả về nơi sản xuất lắm phỏng?


A~, thật là những con người đầy tình thương và nhiệt huyết.


Sau đó y chóc có chuyện động trời xảy ra.



“ Thời báo hoàng cung số mới nhất cập nhật sáng nay.
Tìm trẻ lạc.

Most Wanted.
Hoàng tử Yang Yo Seob, tiểu vương gia Lee Ki Kwang.
Giải thưởng : 500000 usd tiền mặt và hiện vật.
Ai có thông tinphải thành thật khai báo, sẽ được nhận khoan hồng.

Khâm thử~”




End chap 1.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét