Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2013

Random entry




Em nhớ anh.

Chẳng hiểu sao, sau bao năm trôi qua, sau chừng ấy những chia li đau khổ và nuối tiếc, em vẫn nhớ anh.


Nhớ anh những tháng ngày hoài mộng ấy. Nhớ anh những phút giây non trẻ của lý trí. Nhớ anh những ngày mộng mơ nhất trong đời.

Mỗi lần trời mưa, em nhớ anh.
Mối lần nắng đổ, em nhớ anh.
Mỗi lần qua nơi ấy, em nhớ anh.
Mỗi lần em cười, em nhớ anh.
Mỗi lần em khóc, em nhớ anh.

Em... rất nhớ anh.

Chẳng thể nào quay lại như những tháng ngày năm xưa. Chẳng thể nào bắt tình sống lại. Vì chúng ta đã chẳng còn gì.

Mây đã tan, thôi gió cũng chẳng còn. Đã bay mất rồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét