Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

[Drabble][SteveBucky] Và một mùa đông ở lại

[Drabble] Và một mùa đông ở lại

Written by Tử Đằng
Disclaimer: Nhân vật trong fic không thuộc về tôi. Họ thuộc về hãng Marvel :’(
Summary: Và có một mùa đông đã ở lại như thế. Khi cậu rơi xuống vực thẳm vô cùng, trước đôi mắt bàng hoàng và đau đớn của anh.
Pairing: SteveBucky aka Cap-Đông
Movie: Captain America 2 - The Winter Soldier
Category: General
Warning: Non-AU, Angst, Brotherhood or SA /depend on you~ buddies~/
Rating: T

Notes: Chỉ là những cảm xúc, những gì bản thân cảm nhận được. Let’s enjoy~~~~


Và một mùa đông ở lại
~oOo~
Theme song: No Promises - Shayne Ward








-         Bucky?

Steve bàng hoàng và sững sờ nhìn người đàn ông trước mặt, địch thủ của mình. Đôi mắt xanh ngập trong muôn vàn cảm xúc hỗn độn và đớn đau. Giữa chiến trường ác liệt và ngổn ngang, giữa muôn vàn âm thanh ầm ĩ, dường như anh chẳng thể nghe được một điều gì hơn nữa. Steve đăm đăm nhìn về phía người ấy, tưởng chừng như thời gian đã ngừng lại và rồi quay ngược trở về ngày đông năm đó. Ngày đông ấy, khi cậu rơi xuống ngay trước mắt anh, anh tưởng chừng như cậu đã chết, chết trước khi Steve kịp kéo cậu lại trong cơn mưa tuyết mịt mù.

-         Bucky là thằng nào?

Bucky? Không, đây không phải Bucky người anh em chí cốt, một người bạn, người đồng đội, và là một mảnh linh hồn của Steve. Hắn ta không có cảm xúc, không có trái tim, không có gì cả. Nhưng đôi mắt kia, và khuôn mặt kia, tất cả đều rõ ràng và không một chút dối trá rằng Bucky đã trở về.

Hắn ta, cái người có khuôn mặt và giọng nói giống Bucky, nhìn anh bằng một ánh mặt lạnh lùng và vô cảm. Không gian giữa hai người chợt trở nên yên lặng, im lìm và chơi vơi kì lạ. Chẳng có gì tồn tại giữa cả hai ngoài dòng cảm xúc tuôn chảy của Steve, ngoài ánh mắt sững sờ đớn đau của anh, ngoài cái vẻ lạnh lẽo cô liêu của cậu. Chẳng còn gì. Kể cả tình bạn xưa ấy, giờ cũng quá mong manh. Khi mà một bên còn nhớ, nhưng kẻ kia đã quên.


Cậu không nhận ra tôi sao Bucky?

Cậu không nhận ra tôi sao Bucky?

Cậu không nhận ra tôi Bucky...


Steve vẫn chẳng thể cử động được cơ thể, khi Bucky rời xa anh, chạy đi trước khi S.H.I.E.L.D đến. Steve thậm chí còn chẳng thể nhấc nổi chân tay nói gì đến tấm khiên để chạy trốn khỏi những kẻ truy đuổi mình. Anh ngồi đó, nhìn theo bóng lưng cậu đi khuất. Và vết thương trong tâm hồn anh nứt toác ra, sâu hoắm. Nhức nhối, đớn đau. Steve ngồi đó, chịu trói và bị áp giải như những tên tội phạm. Có gì đó trong anh đang vỡ ra, từng mảng, từng mảng một. Steve thậm chí chẳng thể nhớ ra mình cần phải chạy đi, phải đấu tranh lại những kẻ từng là đồng đội trong thời đại lạ lẫm anh đang sống này. Cái Steve nhớ đến chỉ là đôi mắt của cậu. Đôi mắt của Bucky khi ấy.

Hoang hoải và tang thương.

.
.
.
.

-         Dù không có gì cả, tôi vẫn còn Bucky.

Falcon lặng người nghe tiếng anh đều đều bên tai. Steve vẫn chẳng thể làm được gì khác, ngoài việc nghĩ đến cái tên thân thuộc đó. Và ngày đông năm nào quay ngược trở lại lần nữa. Nó ở ngay tại đây, trong anh đông đặc và não nề. Một lần đánh mất cậu ấy. Và lại một lần nữa chẳng thể kéo cậu lại để nói rằng kết thúc rồi, anh bạn, chúng ta về nhà thôi. Anh chẳng thể làm được gì ngoài để cậu ra đi. Steve chẳng làm được gì cả.

.
.
.
.
.

 Dù không có gì cả, tôi vẫn còn Bucky

Dù không có gì cả, tôi vẫn còn Bucky

Dù không có gì cả, tôi vẫn còn Bucky

Đúng, những năm tháng yếu hèn của cuộc đời, cha mẹ không còn, chẳng còn ai, chỉ có Bucky bên tôi. Như một người anh em. Như người bạn chí cốt. Như trụ đỡ tâm hồn. Như một nửa tồn tại bên tôi. Kể cả khi đã là một “Captain America” tôi vẫn còn Bucky bên cạnh. Cậu ấy sẽ không đi đâu cả, sẽ ở ngay bên tôi. Chỉ cần tôi quay sang bên cạnh sẽ có cậu ấy. Thật giản đơn như một điều hiển nhiên. Có Bucky, tôi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình. Như một người đồng đội, Bucky là tất cả với tôi.

Và rồi tôi đã không thể cứu được cậu ấy. Tôi không thể cứu được người anh em của tôi. Bucky của tôi...

Cậu ấy rơi xuống ngay trước mắt tôi. Rơi xuống vực thẳm vô cùng dưới màn tuyết trắng trời và lạnh lẽo. Còn tôi, một kẻ được gọi là anh hùng lại chỉ có thể gào thét tên cậu và nhìn Bucky mờ dần mờ dần và biến mất.

.
.
.
.


Steve vẫn nghĩ. Miên man và mệt nhoài. Anh lại nhớ đến “Chiến binh mùa đông”. Anh nhớ về Bucky.

Một điều gì đó vẫn khiến anh thấy đôi chút nhẹ nhõm.

Vì cậu còn sống.

Bucky còn sống.

....


Bucky nằm đó, giữa đám người vây quanh, với cơ thể để trần lộ ra cánh tay kim loại sáng màu sắc lạnh. Cậu lạnh lùng nhìn gã đó, nhìn kẻ đang nói những điều thật thừa thãi với một kẻ như cậu. Trí óc trỗng rỗng bấy lâu nay của cậu bỗng dưng được lấp đầy bằng những đoạn phim vằn sọc không mấy rõ ràng về kẻ đó. Cậu nhớ đến hắn ta, kẻ cậu phải chiến đấu và giết chết như một nhiệm vụ cần hoàn thành. Bucky nhớ đôi mắt xanh ấy. Thật thân quen...


-         Cái gã ở trên cầu là ai?

-         Tôi biết hắn.


Bucky biết hắn. Nhất là khi hắn buột miệng gọi một cái tên “Bucky”. Cho dù cậu chẳng biết Bucky là ai, nhưng mà trong một vài giây nào đó, cậu đã thấy mình như quay ngược trở về những năm bốn mươi của thế kỉ trước, trong dáng hình “Bucky” của hắn. Và hắn ta với cậu đứng bên nhau như thế, như chưa từng rời xa.

Đôi mắt của người đó, thật đớn đau.

Kể cả khi ăn trọn một cái tát của kẻ chỉ coi mình như cái máy, như một con súc vật và rồi được ve vuốt thật giả tạo, Bucky vẫn không bận tâm. Cậu chỉ nghĩ về anh ta. Nghĩ về đôi mắt ấy sao có thể đau thương và làm cậu ngập ngừng, dù chỉ vài giây.

Có phải đã từng quen nhau chăng?


Nhưng đó là điều cuối cùng Bucky có thể nghĩ được trước khi cậu nằm xuống, để cho người ta tẩy não lần nữa.

Winter Soldier chỉ có một nhiệm vụ cần hoàn thành mà thôi.

.
.
.
.
.
.


Và một mùa đông ở lại như thế. Dai dẳng và đau đớn triền miên không có điểm dừng. Khi Bucky rơi xuống vực thẳm vô cùng, trước đôi mắt bàng hoàng và đau đớn của anh. Khi Steve tỉnh dậy giữa một thời đại lạ lẫm, xung quanh đã chẳng còn là thân thuộc để tìm về. Mùa đông ấy, nó đã ở đó từ lâu rất lâu, trong lòng Steve. Và trong đôi mắt hoang hoải của cậu.




The end

1 nhận xét:

  1. Yo~ là tui nè~ thấy fic cô bên WS... thật sự là tui chả hớn thú với Marvel và cái series Siêu anh hùng của mấy chú chút nào đâu~ thú thật là thế ấy~ nhưng fic của cô lừa tềnh tui...


    ...ờ, chỉ muốn vào thông báo là mình bựa lừa tình, thế thôi à~ :">

    Trả lờiXóa